Mùa đến rồi mùa đi, xuân khởi đông tận, tháng qua tháng, năm tàn năm tuổi đời chồng chất mà quê nhà vẫn còn xa quá xa.
Biết Quê Nhà Phương Nao!!!
Mùa đi mùa lại đến
Tháng tận kéo năm tàn
Như con thuyền không bến
Lênh đênh sóng nước làn
Đưa về đâu mãi đâu
Giăng giăng áng trăng sầu
Giữa trời tây sương khói
Quê mình lạc mãi đâu
Biết bao giờ trở lại
Chân dưới phố phường xưa
Đêm ngồi bên hiên mái
Nhìn làn mưa trắng mưa
Mơ mùa xuân năm cũ
Gió hạ thổi trưa nào
Thu chiều soi nước lũ
Dòng đông xanh biếc vào
Sông Kiên đò ai đón
Cầu Tàu Mỹ ai đưa
Đến trường hai buổi nón
Tà lụa trắng người xưa
Mùa đi mùa lại đến
Năm khởi thoáng năm tàn
Con thuyền không thấy bến
Lênh đênh sóng nước làn
Đưa mình đi về đâu
Giăng giăng khói sương mầu
Lạc dòng trôi đất khách
Biết quê nhà phương nao!!!
Thấm thoát đã nửa đời người xa xứ! Quê nhà biết đến bao giờ trở lại...biết đến bao giờ???
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment