Giờ thì mượn cái hình của chị Nhung Sâu Rọm mà bàn chuyện cái nồi thịt kho trứng gà. Nhớ hồi còn sống bên nhà thì thường kho thịt với hột vịt vì trứng gà đắt tiền mua ăn không nỗi, nhất là vào cái thời mấy anh Cán Đười Ươi, Quân Mọi ở trong rừng mới ra thành đang thực hiện kế hoạch Cướp Nam Chuyển Bắc hầu đưa toàn dân miền nam xuống hố hay ra biển để làm mồi cho cá và hải tặc! Viết đến đoạn này lại nhớ là mình đã phạm vào một trong Nghìn Điều Vợ Cấm là không được đụng đến chuyện Chính Chị Chính Em nên phải ngưng vậy...chứ không, lỡ Bà Hùm Quận Sáu mò vào kiểm tra, đọc bài này lại cho vài cây củi tạ vào mông thì đau cái thân già này lắm. May là mệnh số Dân Nam chưa dứt nên chỉ gần Nửa bỏ xác ngoài Biển đông, hơn Nửa qua được bờ bến Tự Do đầy Nhân Bản này và từ đó thì nồi thịt được kho với trứng gà, ăn kèm với dưa cải trộn rau răm, nhâm nhi với đủ thứ bia ngoại; say vào ngồi thơ (lại thơ!) tang tình cái nồi Thịt Kho Trứng Gà .


Thịt Kho Trứng Gà

Ối giời! Cái nồi thịt kho
Làm đây nhớ tết mồi no, rượu vào

Ngồi bàn chuyện cũ năm nao
Trứng gà, trứng vịt trời cao đất gần
Rồi cười, rồi khóc trong sân
Hò câu Nam Bộ, thơ ngân khúc Đường

Cái nồi thịt kho lừng hương
Trứng trong tô nó như đương réo mình


Đến cái nồi Thịt Kho Trứng của Nhung Tui nấu đãi khách phương xa về ăn cưới con trai tui mà ông cũng thơ, cũng viết tràng giang đại hải ở đây...thiệt là hết biết còn lời nào để nói mà; khà khà.

Thân,

Nhị