Trở lại tình tự cùng giáng sinh nghe các Bác Tha Hương.


Em Có Bao Giờ!!!

Em có bao giờ đón giáng sinh
Rưng rưng giòng lệ nhớ chuyện mình
Nhớ mùa đông trước mưa qua phố
Đèn ngõ giăng màu ánh lung linh

Đôi ta con quán ngồi tay nắm
Kề vai hương tóc ngạt ngào hương
Đôi ta con quán thềm hiên ngắm
Làn rơi câu tình tự yêu đương

Rồi hôm ra bến người không tiễn
Đưa đời em...nửa kiếp lưu vong
Rồi ta ra bến thuyền một chuyến
Là tình chia! Hai hướng tây đông

Ta vẫn bao mùa đón giáng sinh
Ngồi bên hiên...chợt nhớ bóng hình
Của người em gái ngây thơ cũ
Giờ đâu, còn áo lụa nguyên trinh!!!


Mới bị Bà Hùm phạt! Vợ vừa mới thiêm thiếp đã dám nhè nhẹ bước lẽn ra phòng khách ngồi gõ thơ nhớ người xưa, ông thật là gan bằng trời...tui phục ông sát đất à nghe ông nhị; khà khà.

Thân,

Nhị