Lá Mùa Thu Xưa

Xưa người đếm lá rụng hiên
Xưa ta vần chữ thơ nghiêng nghiêng hàng

Đêm về câu sắc áo nàng
Lụa hương theo gió heo ngàn hương bay
Đêm về câu tưởng nét mày
Liễu đen đậm với môi dày thắm son
Đêm về câu tuổi trăng tròn
Cô em mười sáu hãy còn ngây thơ

Hiên ngồi đếm lá lững lờ
Cho thơ ta nét thẩn thờ chữ sa


Tui đang chờ người yêu đến đón, chứ không phải ngồi đếm lá thu rơi đâu ông thần say ơi; khà khà.

Thân,

Nhị