Nhìn cảnh non nước hữu tình này, vào thơ tặng chị Song Nguyệt mới được.
Có Tôi
Có tôi...dạ thưa người có tôi
Mai xin lên trú đóng ngang đồi
Sáng mờ sương trắng câu thơ viết
Chiều nắng vàng tơ chữ mực trôi
Khe sâu róc rách trăng lơ lửng
Lá đỉnh đong đưa gió giật nhồi
Tay nâng chén hỏi người đêm có
Buồn không!!! Nào xuống rượu cùng tôi
Khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment