Nhị tui thường vào đọc những đoạn văn ngắn rất tình tiết và ý nhị của chị Song Nguyệt, phải công nhận là Chị tả cảnh và luận về người, vật rất hay.


Lá Thu Bay

Ngoài thu lá đã rụng cành
Chiếc vàng phủ thảm cỏ xanh lối rừng

Hôm qua trời giọt rưng rưng
Mây vần vũ, gió vây lưng đồi chiều
Hôm qua góc phố buồn thiu
Em cà phê với quạnh hiu nhớ người

Cành phong lá đã rụng rồi
Chiếc vàng trôi dưới dòng trôi thu mùa


Viết vài câu tặng Chị vậy nhé.

Thân,

Nhị