...Cùng dãy nhà Hương đi thêm dăm căn phố là tới
nhà Cố Quận. Nhà nó ở xóm biển nơi sáng trưa chiều tối nhìn biển đến mòn
con mắt, sáng mở mắt ra là nhìn thấy biển, chiều hoàng hôn phủ xuống
cũng là biển nhưng biển chiều lãng mạn hơn nhiều, có chim hải âu bay
lượn có ông rùa thấp thoáng phía trời xa, là xóm biển nên người dân nơi
đây cũng sinh sống bằng những nghề liên quan tới biển như xẻ cá làm khô,
đan vá lưới và buôn bán cá biển...ôi ! Thương làm sao hình ảnh đẹp của
những người dân “nhà xóm biển”. Đọc hết đoạn kết của bài văn
ngắn viết về " Xóm Biển Rạch Giá " của nhà văn Hình Toàn, làm nhị tôi
nhớ lại những tháng ngày tuổi thơ đến thời thiếu niên khi gia đình mình
còn cư ngụ tai căn nhà số chín đường Hoàng Diệu quá đi thôi.
Xóm Biển
Xóm biển ngày tôi tuổi ấu thơ
Thuyền neo kín bến đảo xa mờ
Kiên Giang gọi tỉnh người tư tưởng
Rạch Giá thành kêu kẻ mộng mơ
Vận đổi tình thân ly bốn cõi
Thời thay bạn hữu biệt đôi bờ
Thuyền ra một tối không trăng bỏ
Xóm biển dòng rêu cảng cột trơ
Làm xong tám câu...lòng nhị tôi quặn đau, buồn.
Thân,
Nhị
Wednesday, December 14, 2022
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment