Ông nhị này! Tôi có bức hình giữ bên cạnh đã mấy mươi năm, hôm nay mang qua nhờ ông đề thơ để mang về treo trên phòng khách được chăng ông?

Dáng Xưa

Ai người thương nhớ dáng xưa
Nhặt cành sen úa che mưa lối về

Bây chừ hình bóng mô tê
Mờ phai lụa vóc chân quê áo tà
Vạt hồng cánh...vạt trắng hoa
Hương và sắc thủa kiêu sa ấy còn
Mày đen nét...đỏ môi son
Cổ cao cùng với eo thon tháng ngày

Dáng xưa thả tóc mùa bay
Trong chiều tơ nắng làm say đắm người

Thơ xong rồi đấy, nhưng đừng dại đem treo trên phòng khách ông Bắc ạ...bà bắc thấy là đốt nhà ngay thôi; khà khà
.

Thân,

Nhị