Sau biến cố đau thương 30/04/1975! Sau một cuộc đổi đời, phần nào bạn bè cùng lứa tuổi với chúng tôi ly tán khắp bốn phương trời trên những con thuyền bé nhỏ, mong manh. Phải chờ gần ba mươi năm sau chúng tôi mới có cơ hội liên lạc lại với nhau...thì hỡi ôi! Nhìn nhau tóc đã pha màu sương tuyết, mắt đã hằn những nét thương đau, kẻ còn người mất, kẻ đường xa vạn dặm, người bặt tin âm.

Bây Giờ Mình Gặp Lại Nhau!

Bây giờ ta gặp lại nhau
Tóc đã nhuộm màu sương tuyết
Đường đời lắm chuyện thương đau
Kẻ còn! Người xương đáy huyệt

Bây giờ kể tháng năm xưa
Kẻ ngồi mắt rưng rưng lệ
Hỏi thăm quê nhà nắng mưa
Hỏi thăm xóm giềng hoang phế

Hỏi thăm bến nước, bờ đê
Đình làng, con đò, trường cũ
Cây đa, gốc phượng, Việt-Huê
Kỷ niệm về như thác lũ

Bây Giờ mình gặp lại nhau
Tóc đà nhuộm màu sương tuyết
Nửa đời lưu lạc thương đau
Kẻ còn! Người tin âm tuyệt

Kể bạn nghe...giọng nghẹn ngào

Rồi hai người tay nắm tay nhau hỏi rằng "Biết đến bao giờ mình trở lại quê xưa, gặp lại bạn bè năm cũ", biết đến bao giờ...hay là thân xác bọn mình rồi cũng sẽ gửi lại trên đất khách quê người nầy hả bạn!!!

Thân,

Nhị