Mấy năm rồi nhị không làm nhiều nữa bởi hai cháu giờ đã có việc làm, nên viết cho qua ngày tháng vậy mà Bà Chị. Định đi đây đó thăm bạn bè và ngắm cảnh thiên nhiên xứ người, nhưng Bà Hùm Quận Sáu của nhị chưa ký giấy cho đi...đành níu lấy mấy diễn đàn mà thơ cho đời vui, người vui.


Xin Đi...Bà Không Cho!

Xin đi Bà đã không cho
Thôi thì ngồi viết rồi hò...rồi ngâm

Rồi tay đánh khúc đàn cầm
Rồi mơ cánh áo lụa trầm hương bay
Rồi đêm chờ ánh trăng say
Rồi đêm đợi gió heo may gió về
Rồi ngồi đếm lá thu hề
Chiếc vàng khô rụng xuống lề ướt sương

Xin đi Bà nỡ cấm đường
Thôi thì trút nỗi đoạn trường vào thơ


Ông nhị! Sao dám khai xấu tôi ở đây...khà khà.

Thân,

Nhị