Tình Em Và Ta!

Em xưa chân bước xuống đò
Là quên tình tuổi hẹn hò ngày thanh
Là duyên nợ ước không thành
Là trăm năm mối chỉ mành rứt tơ
Ta xưa một buổi ra bờ
Là thân viễn khách mịt mờ nước mây
Là hình bóng cũ hao gầy
Là đời nửa kiếp bên nầy nhớ thương

Tình em nhạt sắc phai hương
Tình ta một gánh đoạn trường tháng năm

Thơ ông đọc buồn quá! Đừng thơ nữa có được không ông thần say!!! Khà khà.

Thân,

Nhị