Chơi tới bến luôn nghe O! Lỡ rồi...

Tự Sát!

Nghe anh kêu nở...tui tự sát
Cắn lưỡi từ trong vỏ trứng rồi
Chứ sinh ra...lớn đời phận bạc
Lấy phải chàng say chén với mồi

Anh đừng kêu nữa...đừng kêu nữa
Đứng khóc làm chi tốn lệ tình
Tui không ưng...mệnh trời đôi lứa
Tự sát! Còn hơn nở đụng bình

Cho anh sớm tối kèm hũ rượu
Năm tháng vần âm áo và hoa


Ối giời! Nàng của tui tự sát rồi o Tím Một Hồ Sen ơi.

Thân,

Cò 5 Vịm