Người cười hoa nở nụ rồi
Mây bay đâu mất, nắng trôi vô vườn
Người cười răng khểnh dễ thương
Mắt môi ai thấy về vương vấn lòng
Cho thơ vần chữ thành dòng
Tiết âm nguồn chảy thu trong nắng vàng
Ý nằm tím mực đôi trang
Giấy màu tím nỗi ngổn ngang câu rồi
Người cười son nở nụ môi
Hồn thơ theo ánh nắng trôi vô vườn
Nga Muội mà cười là thiên hạ có lắm người say thơ như nhị ca à nghe; khà khà))).
No comments:
Post a Comment