Thuyền Ra Bờ


Thuyền đi bỏ bến! Thuyền đi mãi
Mờ xa một cánh trắng buồm trôi
Có thương có nhớ trời ân ái
Hay chỉ là...chuyện dĩ vãng thôi!!!

Đêm qua con nước vào trên bến
Tơ cuốn vàng tơ...ta dưới trăng
Đếm thầm những bước thầm trên bến
Buồn hỏi tình ta sẽ mãi chăng!!!

Sáng nay tỉnh giấc thuyền xa bờ
Chưa lời tiễn biệt giấy mực thơ
Áo tay vội khoát, làn chưa chải
Thuyền đã tha hương! Lái tách bờ

Chàng đi không trở lại chốn này
Gối đầu em lệ ướt khăn tay
Khóc thơ! Những vần xưa họa sắc
Thu trời sương trắng khói sương bay

Thuyền đi bỏ bến cũ từ đây

Mượn hình Anh Tu Ha làm mấy câu thơ nghe Phùng Tiểu Thư, Người Ta có giận thì Tiểu Thư đưa lưng cho Họ nện vài cái, thế nhị tui nghe; khà khà=))=))=)).

Thân,

Lão Nhị