Tiếng hát hay, âm điệu buồn trôi trên những hình ảnh của lần gặp gỡ mấy năm về trước làm người nghe bâng khuâng, tiếc nuối những ngày vui giờ chỉ còn là kỷ niệm! Nhạc là hình, hình là nhạc...chúng đi vào lòng ta nhẹ như tiếng tơ đàn, êm ái gieo từng cung bậc từ giọng hát ai trầm bổng, du dương làm dạ sầu, dạ nhớ quá ai ơi.

Từ Giọng Hát Ai

Rồi từ giọng hát ai
Trôi trên vùng kỷ niệm
Những hình ảnh phôi phai
Giăng màu không gian tím

Người ru Niệm Khúc Cuối
Ta sầu gieo vần âm
Nhớ quê nhà một buổi
Ngồi tưởng bóng tri âm

Mưa mùa nơi bến cũ
Tình xưa tối chia ly
Chợt về theo nước lũ
Dòng ra biển! Chia ly

Rồi từ giọng hát êm
Vai run sợi tóc mềm
Lời bổng trầm, cao vút
Vượt qua bờ kia đêm

Ngoài hạt rơi...hạt rơi
Niệm Khúc Cuối rã rời
Rưng rưng giòng lệ nhỏ
Lăn dài! Giọt ướt rơi

Thơ ta sầu ý thơ

O đừng hát nữa được không!!! O hát thêm...là nhị tui tự sát đấy, lúc đó thì lỗi tại O mọi đàng đấy nhé; khà khà.

Thân,

Lão Nhị