Người đòi nhúng thơ tui vô mấy lu mực tím, kẻ xúi đổ thơ tui xuống Cầu Đúc cho chúng trôi ra biển...buồn!
Thơ Tôi Tội Tình Chi???
Thơ tôi chúng tội tình chi
Người đem nhúng mực, kẻ thì đổ sông
Thơ say nên chữ nổi ngôn
Nên vần cuồng dậy ra đồng réo trăng
Để mà ghẹo gió mây giăng
Phá tơ nắng nhạt bóng dần hoàng hôn
Người hăm dìm, kẻ đòi chôn
Thơ tôi tím mực! Chìm cồn...thấy đâu
Ừ! Nhúng mực cứ nhúng, đổ sông mặc đổ...sợ chi thơ??? Tàn cũ, tạo mới
mấy hôm mà lo...thôi ta và mi đi tìm rượu mà say cho đời còn xuân xanh
mãi nhé; khà khà))).
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment