Vào phá Bà Chị Tui, xong mới ngủ ngon đêm nay được đây.
O Buồn Rụng Rốn
O buồn! Rụng rốn cái buồn
Gặp cơn gió thổi xuống luồng nước trôi
Đố ai vớt được rốn tôi
Thời trăm lạng bạc đền bồi thưởng công
Rốn tôi vừa mới té sông
Bớ người ta vớt kẻo chồng hỏi đâu???
Lần sau đừng buồn theo thơ nữa nghe chị Mỹ Nhân, lúc đó đâu còn rốn để mà rụng như hôm nay; khà khà))).
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment