Ừ! Đọc lại có thấy hơi tà thật đấy chị Tất Tui.


Thơ Tà Tâm

Thơ mi lòng nổi tà tâm
Vái mưa chi để tà thâm ướt rồi
Sao không ra mời áo ngồi
Tránh mưa cho phấn son môi vẫn màu
Thơ mi sao nỡ nhìn nhau
Cách khung cửa kính cho đau dạ người


Lỗi tại mi mọi đàng đấy nghe thơ; khà khà=))=))=)).

Thân,

Nhị