Bốn năm rồi, cứ mỗi độ trăng tròn tháng chín là tôi biết sắp đến Ngày Giỗ Kỵ của Mẹ Tôi và tôi cũng tự nhủ lòng là đã lâu lắm chưa lần về thăm Mộ Người từ ngày tôi tiễn đưa Người nằm yên dưới ba thước đất sâu, về cùng cát bụi.


Giỗ Kỵ Mẹ Tôi

Mỗi độ trăng tròn tháng chín
Cận ngày Giỗ Kỵ Mẹ Tôi
Trời thu, đêm mây giăng kín
Tí tách hiên nhà mưa rơi

Như lệ tôi...khóc thương Người
Một nghìn bốn trăm ngày lẻ
Trong mộng còn thấy môi cười
Tháng năm mà tôi còn trẻ

Giờ trăng tháng chín sắp tàn
Đêm ngồi suy tư...lòng ước
Lần về thắp nến hai hàng
Nhổ sạch cỏ lau sau, trước

Tôi nhớ Mẹ Tôi vô cùng


Mong sao ước vọng của mình sẽ thực hiện được trong một ngày không xa lắm vậy!!!

Nhị