Thấy bóng anh Bảy Thọ là thấy thơ...hôm nay cành hoa rơi của o Khánh Nga chắc sẽ trôi theo dòng thơ ra sông mất thôi.


Hoa Trôi Ra Dòng

Thôi rồi hoa trôi ra dòng
Sông xa xa thẳm bềnh bồng hoa trôi

Cho cành xanh đứng lưng đồi
Run run hạt ướt rụng cồi hoa xuân
Cho rừng trắng hạt rưng rưng
Mưa bay bay kín cả tầng không kia
Chờ mai trời tạnh, nắng tia
Vàng tơ nhánh lá xanh bìa sông thương

Cánh hoa trôi giữa đoạn trường
Sắc hương tàn vết trăm đường về đâu


Cành thương đời hoa...còn mình thương đời ai đây thơ??? Khà khà))).

Thân,

Nhị