Cứ mỗi lần tháng chín về là ta lần theo lối nhỏ trở lại
thăm chốn cũ đường xưa, thăm hàng phong lá đổ bên đường dưới đêm trăng
hay tối mưa gió mà nghe tiếng heo may xạc xào để nhớ về em! Người tình
của ta một độ thu nào.
Tháng Chín Ta Về Thăm
Tháng chín ta về thăm trăng mười sáu
Đường thu lay lá xào xạc trên đường
Hoa cúc đóa vàng ửng sắc khơi hương
Sương trên lối cỏ mềm vương cọng úa
Tháng chín ta ngồi chờ xem áo lụa
Cõi hằng nga viền tua tủa tà bay
Nửa đêm thơ ta dệt nét ai gầy
Nghê thường khúc em tay đàn đánh khúc
Tháng chín về ta sầu thương thêm chút
Ta nhớ em đôi lúc ta nhớ em
Áo trắng thu xưa tà đổ bên thềm
Cho cánh lá thu rèm thu bóng rụng
Và đêm ấy mắt môi đời bổng nhũng
Tiết trinh nghiêng theo vùng chiếu chăn rơi
Tình lên ngôi diễm tuyệt của thu trời
Trăng mười sáu xuyên mành tơi song cửa
Tháng chín ta về! Em đâu còn đây nữa
Đường thu mưa lá mục rữa bên vườn
Căn nhà xưa giờ mất dấu yêu thương
Trăng tháng chín màu mây, sương che mất
Tháng chín ta về thơ đôi vần niệm mặc
Mối tình thu vài ba khắc...rồi đi
Thu sau ông đừng về nữa được không!!! Để thiên hạ khỏi phải đọc thơ ông; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment