Dai nhách không chịu, dai như đỉa mới chịu hả Phùng Tiểu Thư???

Thơ Dai Như Đỉa

Thơ dai như đỉa ông ơi
Bảo ngưng không chịu! Cứ rơi chữ vần

Phải chi nhà ông ở gần
Tôi qua tay đốt cháy thân ông rồi
Chứ đâu sân trước mãi ngồi
Câu năm, sáu, bảy, tám trôi như vầy

Thơ dai như đỉa vũng lầy
Cắt hai bằng kéo! Ông say lại dòng


Bớ làng! Phùng Tiểu Thư phóng kéo nhị tui...nhưng hụt; khà khà))).

Thân,

Lão Nhị