Cô Tôi thấy Dượng Tôi cười tươi như hoa mùa xuân đang mùa nên cũng vui lây mà ôm vai Dượng Tôi nói nhỏ "Hôm nay Chàng trả tiền nhà hàng nhé, chứ Em đãi Chàng mấy chục năm rồi uể oải quá Chàng ơi!"


Ừ Thôi! Em Đãi Chàng

Chàng đãi em...Chàng nhé
Chứ trả mấy mươi năm
Tiệc trong ngoài lớn, bé
Uể oải quá tháng năm

Sao đang cười bổng xụ
Mặt xuống buồn thế kia
Thôi Chàng đừng ủ rũ
Hay Hai Đứa Mình chia!!!

Ừ thôi! Em đãi Chàng


Tui làm ra cắc nào Bà gom bỏ nhà băng cắc đó! Giờ bắt Tui trả tiền tiệc này...vậy Bà về trước đi, Tui ở lại nướng bánh cho nhà hàng trừ nợ tuần sau Tui về nghe; khà khà))).

Thân,

Ông Cháu Trời Thần