Trả thù...thơ thôi mà, chứ nhị đã vay mượn ân oán với Bà Chị Tôi bao giờ đâu mà trả???


Ân Oán Chi Đòi Trả!!!

Ân oán chi đòi trả!!!
Thơ thôi...thơ thôi mà
Khoan khoan! Đừng tay đả
Thơ vui, ghẹo chút mà

Vần âm đôi ba chữ
Trăm năm ngắn lắm ai
Sáng chiều khơi câu tứ
Hạ phượng, xuân cành mai

Oán ân gì hăm trả!!!
Thơ vui chút thơ vui
Đừng nghe cô...tay đả
Bầm dập! Hải thơ chui

Thơ thôi...thơ thôi mà

Nghe hăm là...nhị tôi dông; khà khà.

Thân,

Nhị