ào đạo thơ hai câu này của chị Huệ Nguyễn mà hoạ bài mới, làm của riêng mình được đây.
Mai Em Về (2)
" Maì em về gởi tình tôi tha thiết
Thăm quê hương sóng vỗ bến đò xưa "
Chở nắng sang sông, nắng đổ hàng dừa
Xanh bóng mát bờ đê trưa râm bóng
Mai em về! Tôi gói đời kín mộng
Tà hương ai trắng lộng gió năm nào
Phượng vĩ nhành hoa, đỏ cánh hư hao
Mờ nhạt dấu, phai tàn màu phượng cũ
Mai em về! Tôi đốt vần âm phú
Câu chữ thơ tích tụ mấy mươi năm
Đậm sắc môi son, đậm nét má cằm
Trong màu mắt biếc, sậm đen mái tóc
Mai em về! Tôi gởi tình đôi hộc
Tim tôi dòng máu dọc, máu dòng ngang
Lệ giọt rơi, giọt chảy thấm giấy vàng
Trôi vần chữ, âm câu hàng vạt trắng
Lụa người bay tháng năm xưa mùa nắng
Đẫm tà buông rũ nặng những ngày mưa
Chở gió qua sông xào xạc nhánh dừa
Xanh xanh bóng trời ban trưa hanh nắng
Mai em về! Gánh tình tôi có nặng
Gắng xin mang mà vượt chặn biển đồi
Gắng xin mang mà vượt khói mây trôi
Trao tay kẻ giết hồn tôi của thuở
Còn áo thư sinh, lòng lỡ thương lỡ nhớ
Tình lỡ mang! Tình lỡ mộng còn mang
Tình lỡ đi bên cạnh tuyết sương đàng
Bên cạnh tiếng lá vàng chân...có biết
Rằng tình tôi giờ nhạt niềm da diết
Đốt tàn tro tống biệt! Gởi em về
Thả nhánh sông xưa dòng cuốn cuộn tê
Dập dìu sóng vỗ chìm hề đáy nước
Giời ạ! Đạo phải thơ buồn nên vần âm cũng buồn theo, lỗi tại chị Huệ Nguyễn Tôi mọi đàng mà; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment