Thơ nói về em đã tay bồng tay bế...thì hẳn là thơ của Dượng Tám Tôi đây!!! Vào thơ phá Dượng Tôi mới được.
Tanh Bành Chữ Duyên
Bây giờ mộng đã tàn phai
Yêu thương tan vỡ! Bởi ai đã chồng
Đã hai tay bế, tay bồng
Đã quên lối ruộng, ngõ đồng cỏ xưa
Quên nhánh trúc, mùa gió đưa
Quên hò hẹn, dưới tàng dừa lá xanh
Bây giờ người đã nợ thành
Bỏ duyên tôi mảnh tanh bành mảnh duyên
Bớ Cô! Dượng Tám Con ngồi thơ nhớ người xưa kìa Cô Tám ơi; khà khà.
Thân,
Ông Cháu Trời Thần
No comments:
Post a Comment