Nhị tôi bắt đầu về thăm Mẹ Mình vào năm 2003 và bốn lần sau đó trong những năm Người còn sống, bạn bè tôi có rủ nhị xuống tiệm cơm tấm của anh Thiện ăn sáng đôi ba lần. Dạo đó nhị tôi chưa quen biết Anh qua Facebook nên ăn xong phải moi tiền ra trả; chứ còn như bây giờ mà về ben nhà, có ghé ăn thì không còn phải lo hao bạc!!! Bởi dùng bữa xong là đặt trang giấy thơ có những bài như Hoa Người Đang Độ hay Sóng Mỵ Nương Dìm Thuyền Trương Chi ngay trên bàn...thì anh Thiện đã không dám nhận tiền ăn sáng mà còn giúi tiền rượu chiều vào túi nhị tôi nữa là, bởi Anh lo chị Thiện nhìn thấy hình và thơ rồi tra hỏi gốc nguồn!!! Thì anh Thiện Tôi dám bị Nửa Mình lôi trấn nước dưới bến sông đường Bạch Đằng lắm chứ chẳng phải không à nghe???


Phải Xưa Biết...Cơm Đâu Hao Bạc


Phải xưa biết sáo Trương Chi
Tiền cơm đâu tốn...phú thi tay trình
Là mồi phải vài trăm nghìn
Rượu chiều vài triệu mặc tình chén say

Bởi e Nửa Ấy mà hay
Mà tường...chân xích, xiềng tay trấn dòng
Sông Kiên nước lớn, nước ròng
Ngoài da cháy nắng, thịt trong xám xì

Phải trước biết sáo Trương Chi
Chả, nem, sườn nướng, hành phi, rau, cà
Cơm không hao bạc, chân ra
Về...Trương Gia giúi tiền a tiệc chiều


Phải chi biết Bà Hùm Quận Sáu của nhị tôi giấu cái sổ thông hành góc nào mà chờ dịp trộm lại!!! Ra phi trường bay về Việt Nam một chuyến để gặp Trương Gia kiếm ít bạc hầu chè chén với bạn bè thì vui biết mấy há chị Hương Huệ; khà khà.

Thân,

Nhị