Sáng vào thơ với Ông Anh Huỳnh Tịnh Của Tôi lấy trớn, rồi mới đi làm việc vậy.


Miếng Ô Môi Xưa

Miếng ô môi em xưa cắn nửa
Còn nửa trao ta cửa sân trường
Bây chừ tình đã hai đường
Trời nam cách bắc còn vương vấn tà

Hoa ô môi nay đà sắc rửa
Cành không xanh! Nhánh úa vàng hoa
Gió lên rụng dưới cội già
Nằm yên khóc nợ duyên là dở dang

Phải chi xưa em cắn hết thì nợ duyên đâu tanh bành như vầy há anh Thiện??? Khà khà.

Thân,

Nhị