Bài đăng cả hai ngày rồi mới hay! Say quá quên trời quên đất...quên thơ. Nói đến thơ lại nhớ thơ, thôi thì hoạ vài câu với bác Chim Trời cho tỉnh rượu vậy.


Vây Bắt Người

Bên sông nắng đã sợi chìm
Bên sông nước lặng gió im vắng đò

Em ngồi đây chặn đường cho
Chị qua bên ấy đường co bóng lều
Hẳn là hắn ghẹo hắn trêu
Hắn vần hắn chữ tà thêu áo màu
Hắn chạy ra...thộp cổ mau
Thụi bụng vài cái, chị sau tới liền

Tiếp em trói hắn! Mình khiêng
Về khơi lửa chảo dầu chiên chảo dầu

Trời! Đọc mà khiếp, bớ Tha Hương...có hai Kiều Rạch Giá vây nhị tôi, chạy đường nào đây mấy Bác ơi??? Khà khà.

Thân,

Nhị