Già đã dặn dò trước khi vào rồi mà không nghe! Giờ chạy ra hài, nón gì bỏ lại nhà hắn cả...vượt qua cánh đồng mùa này, cỏ khô đâm đôi chân mềm mại này chịu sao thấu đây cô???


Ra Chạy Một Mạch!

Vào nón lá, vạt mượt mà
Chân hài quai sắc hoa cà gót son
Ra thì ngón lấm bùn non
Nón đâu chẳng thấy, áo toàn dấu tay
Trắng tà hương thoáng rượu bay
Tóc mây rối mái thế này hỡi cô
Lời già dặn, trước khi vô
Nghe thơ hắn...lưng tựa bồ lúa quên

Bây chừ chạy bất kể trên
Đê trơn trượt, dưới cỏ nền khô đâm


Hắn là hậu bối của già! Nên già biết rõ cái tính ba lăm của hắn...nó khiếp đảm lắm cô ạ; khà khà.

Thân,

Nhị