Bức hình và lời thơ hoạ xướng làm nhị tôi phải ngừng lại chốn này, bởi hình làm tôi nhớ áo trắng một thời và ý thơ làm tôi nhớ người năm cũ quá đi thôi.

Nhớ Người Xưa Áo Trắng

Lời ve sầu, phượng vĩ
Hạ hồng soi cánh hoa
Chiều bên dòng lưu thuỷ
Màu phù sa bến ra


Đò khoang mình ta chén
Quỳnh nhớ áo năm xưa
Trắng tà tơ ngõ hẹn
bóng đón hình đưa


Từ khi hôm tách hướng
Từ độ buổi chia tay

Lòng ta ngày tư tưởng
Dạ hoài hương tóc bay


Mùa ve sầu, phượng vĩ
Hạ hồng đây cánh hoa
Chiều rơi dòng lưu thuỷ
Màu phù sa cuốn xa

Khoang đò ta với trăng

Giòng lệ nhỏ khôn ngăn
Khóc tình
xưa dang dở

Niềm ly biệt...giăng giăng

Tay run! Chén quỳnh rơi

Thơ của o Thuỳ và chị Huệ Nguyễn, làm nhị tôi hoài tưởng đến bóng hình xưa! Buồn.

Thân,

Nhị