Ăn Vụng! Đừng Oán Tôi
Ông mà không nhất dạ
Thương Tôi, thương Mình Tôi
Là xác chôn ngục đá
Là xương cốt rục thôi
Tại ngày xưa ông hứa
Trăm năm một kiếp này
Còn thề...sau nạn lửa
Nếu phụ bạc Tôi này
Ăn vụng! Đừng oán Tôi
Thôi thì xem như thuyền đổ lầm bến trong một lần bão giông! Cứ coi như kiếp này phải chịu lếp vế dưới mười móng vuốt của Bà Hùm Quận Sáu đi Thắng Huynh hỉ, chứ không thì một nạn lửa nửa đêm, hai bị xiềng nhốt thạch thất là tàn một đời nam nhi Huynh ạ; khà khà
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment