Viết xong bài lục bát ghẹo Cô Em rồi thì lo chạy công việc, trên đường đi lẫn đường về nhảy mũi liên hồi thì biết là Hiền Tỷ Tui đang chờ thơ tả mình mà chưa thấy nên ngồi trên thềm của trước lầm bầm "Tên nhị mắc gió, thơ ghẹo Em Tui rồi ngưng viết...không thơ nữa phá Tui, tên nhị mắc mưa!".

Áo Lục Trong Sân

Chị Tôi màu áo lục
Tà mùa xuân đi đâu
Chậm chân chờ gió chút
Mà sang đấy vườn dâu

Xem con tằm nhả mộng
Tơ làn tơ mỏng manh
Cửi vòng run khung động
Lụa là đan tấm xanh

Mang mai về may áo
Mùa xuân sau tẩm hương
Phố này chân bước dạo
Cho người say đắm hương

Xuân nay khoe áo lục
Xuân sau khoát cánh vàng
Tựa thân cây, vịn trúc
Cho kẻ tưởng...mơ màng

Áo lục là Chị Tôi

Viết mấy câu là không còn nhảy mũi nữa, chắc Hiền Tỷ Tui hết lầm bầm rồi đây; khà khà.

Thân,

Nhị