Trở lại thơ tặng Hạt Bụi Bạch Huệ đây.


Em! Hạt Bụi Hoá Kiếp

Em là hạt bụi nào hoá kiếp
Bên bờ mơ sum hiệp một ngày
Trăm năm lìa chốn đắng cay
Trăm năm nhẹ cỡi tầng mây gió về

Em là đoá hoa khuê các nhuộm
Phong trần nên phiền muộn vần âm
Câu ca vui bổng...buồn trầm
Tay run tiếng lục huyền cầm thở than

Em là hạt bụi đàng sẽ buổi
Bên bờ rơi dòng suối xa nguồn
Trăm năm bỏ kiếp tằm buông
Tơ trần ba vạn sáu muôn lên trời

Vậy là Hạt Bụi Bạch Huệ còn phải trả nợ đời hơn bốn mươi năm nữa lận ư???

Thân,

Lão Nhị