Vào mượn ý thơ chị Quý mà hoạ thơ cho vui nghe Bà Chị Hàng Xóm năm xưa.


Hờn Ghen Bóng Sắc Liễu Hồ

Chiều ai bóng lẻ loi tô
Điểm sương khói nhánh liễu hồ xanh nghiêng

Mày nhạt nét! Mắt muộn phiền
Môi son hồng tái, tóc triền rối bung
Sầu chi sậm úa hoa dung
Sầu chi dáng vóc áo chùng thâm đen!!!

Chiều ai bóng lẻ loi ghen
Hờn so sánh liễu! Sắc hèn kém xa


Giời ạ! Hờn ghen với người thì nhị em còn hiểu, chứ hờn ghen với liễu xanh in bóng nước thì có Trời mới biết dạ mình đang nghĩ gì à nghe chị Quý; khà khà.

Thân,

Đứa Em Hàng Xóm Xưa