Đỉnh Gió Mùa Thu (10)
Ta, em đã tiếng từ ly đỉnh gió
Mùa thu nào lá đỏ nhánh phong bay
Lỡ tình duyên, lỡ hẹn ước kiếp này
Đời hai ngã! Đông tây trời hai hướng
Ta, em đã niềm vấn vương, trăn trở
Niềm vấn vương kẻ bến nớ người đây
Luyến tiếc âm xưa, hoài bóng lụa gầy
Hương tà hương cũ! Mờ phai nét áo
Ta, em đã tiếng biệt ly từ dạo
Đỉnh gió một ngày giông bão...tình tan
Từng thu qua thu lại cánh phong vàng
Rơi rụng lối! Xạc xào vang vang lá
Tiếng thu khóc chuyện mình xưa em ạ
Dòng thu trôi! Giọt tầm tã thu buồn
Giòng thu tuôn chiều tầm tã thu buông
Âm u đỉnh gió mây luồn mây cuốn
Ta, em đã mấy mươi thu sầu muộn
Mới đọc xong mấy câu sao đã khóc hu hu rồi vậy hả cô Năm Ba Cây Gòn??? Khà khà
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment