Hôm nay đi dưới trời mưa phùng Cali, bổng dưng hình ảnh của một lần về thăm vùng biển Florida trong những ngày đầu hạ năm nào cứ chập chờn, lởn vởn mãi trong trí mình. Lần đó được nhìn thấy màu phượng vĩ ngày còn áo thư sinh rụng đỏ sân trong mưa...làm nhị tôi chợt nhớ quê nhà thời còn đi học quá các Bạn Ta ạ.

Những Ngày Mưa Hạ Bên Này


Bên này giờ những ngày mưa
Hạ bâng khuâng nhớ phượng xưa lối về

Cô nữ sinh, mái tóc thề
Tà lay lay gió đường đê gió bờ
Trắng hai vạt trắng lụa tơ
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ tan trường
Ta hồn một thuở như vương
Đêm mơ tưởng, ngày tư tương dáng ngà
Rồi trùng xa...dòng trùng xa
Rồi mang theo mãi đời tha hương đời
Cô nữ sinh, áo trắng ơi
Trong ta hình bóng về khơi chữ vần

Những ngày mưa hạ...bâng khuâng
Bên này nhớ phượng người chân lối nhà

Vùng biển này thường mưa rồi chợt nắng! Làm hồn nhị tôi ngẩn ngơ...tưởng mình đang đứng giữa trời Rạch Giá thân thương ngày nào chứ!!! Giật mình nhìn quanh không thấy các Bạn Ta, mới biết mình đang mộng ngày đấy thôi; khà khà.

Thân,

Lão Nhị