Nhị tôi xin mượn chữ " Tâm " của chị Lê Phương Thuỷ mà thơ nghe.


Tâm (2)

Chữ tâm kia chìm nổi
Phong ba mấy cuộc rồi
Lần tay không đầu mối
Dây đáy nước...đỉnh đồi

Đời qua hai vạn buổi
Vạn rưỡi nữa nào lâu
Chân bước vào đoạn cuối
Đường đã ánh dương đâu

Sầu thương và tiếc nhớ
Người năm xưa bây giờ
Trùng trùng xa, cách trở
Nhân gian! Âm phủ mờ

Chữ tâm này tay mối
Lần dây từng đoạn qua
Thoát dần cơn chìm nổi
Vầng dương chiếu thân a

Tâm tịnh! Xác thần an

Nhân Quả và Nghiệp Báo luôn đáo đầu, không chóng cũng chày...đã tạo thì phải lãnh! Đã đến rồi phải đi và sẽ quay trở lại mà thôi chị Lê Phương Thuỷ ạ.

Thân,

Nhị