Giờ chú bảy mượn ý thơ người xưa mà hoạ vài câu tặng Anh Cháu Thi-Văn-Nhạc sĩ của mình nghe.
Vườn Thanh Mai Trúc Mã Xưa
Vườn thanh mai trúc mã
Vó lộng khấp hoa khai
Văn nhân gò cương thả
Nghịch trèo hái mơ sai
Tặng em quả đầu mùa
Cắn vào nhăn mặt chua
Trách hờn lăn ra khóc
Ta chẳng tiếng phân bua
Vườn thanh mai trúc mã
Vó lộng rút roi khai
Văn nhân cười ha hả
Vèo ném trái mơ sai
Vườn xưa ta và em
Rất tiếc là Miền Nam không có trái mơ (thanh mai)! Nếu Anh
Cháu có bạn người Bắc Kỳ, nhờ họ mua vài ký thanh mai gửi vào ngồi nhậu
với đế Đường Xuồng mà thơ nhớ cô bé bắc kỳ nho nhỏ ngang nhà năm nào
nhé; khà khà.
Thân,
Chú Bảy
No comments:
Post a Comment