Vào thơ hạ với áo và phượng vĩ tiếp nhé.

Áo Hạ Và Phượng Vĩ

Em à hạ đã vàng lối hạ
Nhành hoa vươn đỏ sắc phượng hồng
Em à lá đã màu xanh lá
Cành mơn đâm trồi dưới tơ hồng

Em áo lụa mùa xưa áo lụa
Tà hương bay một thủa tà bay
Con ve tiếng bên lề cỏ úa
Giọt đầu rơi giọt giữa ngày rơi

Công viên tóc nghiêng bờ tóc thả
Ngồi chờ ai môi mỉm môi cười
Dưới dòng trôi lững lờ bóng cá
Đàn bảo nhau...cô ấy chờ người

Cho thềm ta mềm thơ nét mực
Tím dòng trên trang giấy học trò
Cho thềm ta vần âm ray rứt
Mộng đường quanh vạt trắng hẹn hò

Cho ta biết vời xa nỗi nhớ
Cho ta thầm dịu vợi niềm trông
Cách tay dang thềm đây ghế nớ
Mà tình như mấy núi mấy sông

Em à hạ rồi đi! Đi mãi
Mười, hai, ba...nửa kiếp không về
Em à hạ tàn hoa, hạ tái
Mười, hai, ba mươi sắc nhạt hề

Em áo hạ xưa và phượng vĩ
Còn trong ta nửa kiếp...nào quên

Giời! Tình luỵ chi mà sâu đậm đến thế vậy hả ông thần say???

Thân,

Nhị