Nắng hạ đã vàng trên phố, vào thơ hạ tiếp nhé mấy Bác.

Em Về Áo Hạ Vạt Hương Sầu

Em về áo vạt đường cỏ hạ
Phượng vĩ đang mùa hương cánh hương
In trời thanh lá màu xanh lá
Nhành nắng tơ chiều vương bóng vương

Con ngõ quanh trường xưa, quán xưa
Chờ em chân trốn những ngày mưa
Chờ em chân trốn ly chanh ngắm
Hạt phủ dòng kênh đục nước đưa

Em về áo vạt buồn hạ nhớ
Cành hương...hoa phượng vĩ đâu người
Xưa trèo tay hái chùm cao nở
Tặng để môi son hé miệng cười

Em về áo vạt trắng đường bay
Phượng vĩ người không cạnh dáng gầy
Phượng Vĩ hoa đỏ màu phượng vĩ
Như mờ trong mắt giọt tình cay

Em về áo hạ vạt hương sầu

Ông thần say đừng thơ hạ nữa có được không vậy ông...đọc nhớ người xưa muốn chết ông à! Khà khà.

Thân,

Nhị