Nhị tôi vào mượn ý bốn câu thơ của chị Ngọc Huệ mà hoạ vài câu nghe.


Áo Trắng Phong Trần

Phong Trần áo nhuộm phong trần
Tà xưa tinh trắng mây Tần-Tấn mây

Mịt mù sương tuyết trời tây
Nắng mưa chiều sớm hao gầy vóc dung
Quê nhà nay đã muôn trùng
Tháng ngày thanh đã lạc vùng lãng quên
Kỷ niệm lầm bóng lẫn tên
Mơ màng phượng vĩ rụng nền đỏ hoa

Phong trần bạc mái tóc ta
Áo năm xưa trắng! Hai tà lụa thâm

Trời! Áo trắng năm xưa mang theo giờ hai tà đã thâm kim hết cả rồi sao không chịu bỏ vậy chị Huệ hả??? Khà khà.

Thân,

Nhị