Tím Muội đọc thơ còn thương, thì lòng nhị ca còn luyến lưu biết mấy khi ngồi viết những vần thơ ngắn về tuổi học trò! Cái tuổi đầy mộng mơ của một thời áo trắng đó... giờ đã phai tàn theo năm tháng, đã không còn tìm lại được nữa rồi Tím Muội ạ.


Áo Trắng Xưa Một Thời

Lòng luyến lưu biết mấy
Áo trắng xưa một thời
Mộng mơ tìm đâu thấy
Nữa trên những nẻo đời

Gió sương giờ bạc mái
Phong trần kiếp tha hương
Nắng mưa dầm hải ngoại
Nhiều đêm nhớ đêm thương

Áo người hương bây chừ
Làn nguyên trinh tiểu thư
Sắc màu tinh trong nhạt
Mờ mực tím trang thư

Thơ ta vần nuối tiếc
Thơ ta chữ hoài âm
Lá xạc xào lá chiếc
Rụng thu về tiết âm

Lòng luyến lưu biết mấy
Áo trắng xưa một thời
Nay đường ba, năm, bảy
Ngả biền biệt phương trời

Tháng ngày trôi! Quá nhanh


Ừ! Tháng ngày trôi quá nhanh, áo trắng xưa giờ chỉ còn trong mộng mà thôi Tím Muội ơi.

Thân,

Nhị Ca