Quê!!! Đã vần chữ mấy vạn rồi mà còn quê ư, chắc chắn là không rồi Nhỏ Tím ơi.


O Ngồi Áo Vạt Thềm Đông

Chưa cười âm chữ bốn bề
Đã gieo nửa mái tóc thề ý thơ
Đã nhè nhẹ nắng vàng tơ
Đã hiu hiu gió hương bờ gió hương
Gió đưa gió đẩy qua đường
Làn thoang thoảng lụa vượt tường vào đây
Cho thơ mềm nét cỏ cây
Cho thơ tím vóc dáng gầy tím câu
O ngồi tay nón quạt đầu
Quạt son môi với mắt mầu quyết phen
Này mê hoặc gã say men
Tình căn gác thắp ngọn đèn chữ âm
Chưa cười hồn phách lẫn nhầm
Xác thân dờ dật sớm tầm chiều trông

O ngồi áo vạt thềm đông
Hiên tây tơ tưởng má hồng thơ say

O Huế giết nhị tôi rồi o Huế ơi; khà khà.

Thân,

Nhị Ca