Thursday, November 23, 2017

Bên Kia Trời Đông Lập

Mưa và sương phủ núi đồi, bên đất Âu của chị Song Nguyệt trời đã lập đông rồi ư!!!

Bên Kia Trời Đông Lập

Ngày mưa mây xuống thấp
Sương khói níu trời gần
Bên kia mùa đông lập
Đây lá vàng rụng sân

Tôi với cô hai cảnh
Đời tang thương giống nhau
Tha hương! Lòng giá lạnh
Ngồi đếm những niềm đau

Bên kia mây xuống thấp
Không trăng! Gió giang đầu
Vi vu ngày đông lập
Đây vần chữ thơ sầu

Ngoài sông mưa tuyết bay


Sáng vào thơ tặng Chị và chính mình! Những mảnh đời tha hương xa xứ; chúc chị Song Nguyệt luôn vui và hạnh phúc bên chàng của mình nhé.

Thân,

Nhị

Thôi Rồi Họ Bỏ Nhà Phây

Uả! Sao không ai vào thơ với nhị tôi nữa cho vui Nhà Phây vậy chị Trường Tôi??? Bớ Hiền Tỷ Trúc Lan...bớ Chị Chủ Vườn Thơ.


Thôi Rồi Họ Bỏ Nhà Phây

Thôi rồi họ bỏ Nhà Phây
Bỏ tôi dưới gió, trời, mây, lá vàng

Tôi ngồi rượu khóc bên đàng
Nhớ chân người guốc mộc vang ngõ ngoài
Nhớ cô con gái tóc dài
Không! Hình như nhớ cô tai bông cà
Ở đây...vần chữ hôm qua
Hôm nay chẳng đến hò ca với mình
Nhớ cô chủ vườn thơ tình
Hai bỏ tôi với trời thinh không màu

Mây gió và lá trước sau
Chúng lùa chúng rụng! Lòng đau khóc oà


Bớ làng! Cả làng người biến đâu hết rồi...sao không ai thèm ra ngồi thơ với nhị tôi nữa vậy hả chị Trường Tôi??? Khà khà.

Thân,

Nhị

Tên Hoàng Thị Xưa!!!

Đã thơ gần cả nghìn bài Áo Trắng Phượng Hồng, làm gì mà không có chị Nancy??? Chỉ sợ khai tên ra đây là tàn mạng với Bà Hùm Quận Sáu của đệ ngay thôi.


Tên Hoàng Thị Xưa!!!

Nếu đã buổi o xưa Hoàng Thị
Lỡ khai tên hẳn bị tay bà
Củi tạ gãy nát năm ba
Xương sườn xương sống vụn cha nó rồi!!!

Nếu có hiểu lòng tôi đừng hỏi
Nghe bà nghi bà trói...bảo khai
Không thì củi tạ dài dài
Chịu đời sao thấu! Hồn ngoài gió mây

Nếu kia có thương đây thì kín
Miệng giùm cho kẻo lịnh tử hình
Củi tạ nện tiếng bình bình
Xác khô cứng xác! Phách thinh không trời


À! Thì ra là thế...nên bấy lâu nay ông thà chịu đổ máu chứ không chịu khai tên người đó ra??? Bữa nay tui đã rõ ràng, ông chờ xem móng vuốt của Hùm Hà Đông Tui có bén nhọn không nhé; khà khà.

Thân,

Nhị

Tình Ơi! Hạ Đây Buồn

Không viết thuê thơ nữa...bởi hôm qua bác nói "Từ nay không nhờ ông thơ nữa" cơ mà, nhị tôi bỏ nghề rồi bác Bắc ạ! Nhờ người khác đi nhé.

Tình Ơi! Hạ Đây Buồn

Em ngày xưa của hạ
Phượng vĩ cánh màu bay
Cuối đường xanh nhánh lá
Tàng cây áo người lay

Đi về trên sân nắng
Qua ngõ hạt mùa rơi
Quãng đời thanh lẳng lặng
Tình ơi! Và người ơi

Tôi ngồi thơ sợi tóc
Vần âm mái tuyền đen
Tôi ngồi thơ dáng ngọc
Người ta mắt huyền đen

Rồi tương tư thức trắng
Rồi thương nhớ trở trăn
Rồi tình như trái đắng
Rụng thềm! Ta cách ngăn

Tôi ngày xưa buổi hạ
Thuyền ra khơi! Ly hương
Bóng hình ai hoá đá
Mịt mờ trong gió sương

Em ngày xa xưa đã
Tàn theo sắc mùa nay
Phượng hồng! Tơ áo đã
Dòng mưa...nắng gió bay

Tình ơi! Hạ đây buồn


Ông nhị đừng giận và nhớ chi dai thế nhỉ!!! Tui trả công ông chầu nhậu và ba món mồi lần này chịu chưa; khà khà.

Thân,

Nhị

Cơm Bà Hùm Em!

Ông nhị! Mau ra đây ăn cho hết dĩa cơm rồi còn mau đi chợ mua thịt cá tươi về nấu cơm chiều cho tui xơi, kẻo không tàn buổi chợ rau cải héo nhành rụi củ mất...có ra không, hay là chờ tui vào đập nát cái máy vi tính mới chịu dời chân hả???


Cơm Bà Hùm Em!

Chàng ơi! Buổi sáng cơm nhà
Cũng dưa rau với một Bà Hùm Em

Chứ ra ngoài chả cùng nem
Người qua đường thấy họ gièm pha cho
Đầu bạc còn áo chim cò
Còn trà tửu quán thò lò mắt ra

Chàng ăn hết dĩa cơm nhà
Kẻo không chết với tay Bà Hùm Em


Sao ông vừa ăn vừa khóc thế...ai hiếp đáp, tra tấn gì ông đâu mà giọt vắn giọt dài??? Khà khà.

Thân,

Nhị

Này Em Hãy

Nhị tôi vào đạo hình của chị Thu Vân mà thơ nghe.

Này Em Hãy

Này em hãy bên cầu sông đứng
Tôi hình xuân lơ lửng nhành đào
Hồng hoa nụ nở trên cao
Hiu hiu xuân gió về chao cánh mùa

Này em hãy cười xua mây trắng
Làn xuân bay cho nắng dạt lên
Tôi hình gọi khe khẻ tên
Tình ơi! Một mái bồng bềnh tóc trôi

Này em hãy cùng tôi xuân nhé

Tui chưa cười mà ông đã chụp rồi! Chụp lại, không thì về nhà ông biết tay tui; khà khà.

Thân,

Nhị

Núi Bạch Mã, Đầm Cầu Hai

Nhị tôi vào mượn bức hình của anh Diệu mà vần âm nhé, mời Anh thưởng thức.


Núi Bạch Mã, Đầm Cầu Hai

Xa xa đồi Bạch Mã
Chắn ngang Đầm Cầu Hai
Làng quê tôi xanh lá
Yên bình buổi sớm mai

Anh là người khách lữ
Từ nơi mô qua đây
Phá Tam Giang thuyền ngự
Sương đẫm mái tranh-may!!!

Xa xa Đèo Ải Vân
Đường quanh chọc mây tầng
Chốn Lăng Cô-Liêu Chiểu
Dài hai đoạn tách phân

Mời anh thăm Bạch Mã
Vào chén cúc Cầu Hai
Vừa qua Tam Giang Phá
Vội gì đi hỡi ai!!!

Làng tôi vốn thân tình

Chúc anh Võ Đình Diệu có một ngày vui như ý mình vậy.

Thân,

Nhị

Nhà Phây

Nhị tôi vào thơ "Nhà Phây" cho vui nghe mấy bác Rạch Giá Quê Tôi, mời.


Nhà Phây

Cũng nhờ cái cổng nhà Phây
Tình xưa nói hết ra đây thoả lòng

Chứ không tình nặng ngoài trong
Mấy mươi năm gánh mang mong được lần
Tỏ bày cùng áo lụa sân
Trường hoa phượng vĩ người chân guốc ngày
Cho tà sau trước hương bay
Cho tôi thơ chữ vần tay tím hàng
Rồi ly hương! Cách xa nàng
Xa đường hạ với buồn mang mang buồn

Nhờ cửa nhà Phây dòng tuôn
Tình xưa kể hết tròn vuông ấy tình


Người thì dáng mảnh mai hoặc tròn trịa...chứ đâu ai vuông góc cạnh hình bao giờ hả ông nhị??? Khà khà.

Thân,

Nhị

Giấu Chi Tình!!!

Nhị tôi vào hoạ thơ với chị Nancy và bác Trường Tôi cho trang Tha hương thêm thi vị nghe.


Giấu Chi Tình!!!

Ai giấu tình ai chi ở đây
Vần âm tỏ rõ gánh thơ đầy
Tiếng chiều thu tiếng mùa heo gió
Đông trời đêm loé sét tầng mây

Tôi giấu tình đâu biết giấu đâu
Tha Hương là chốn gửi trăm sầu
Gửi lòng tơ rối đùn tơ rối
Giời hỡi! Mong người thấm ý câu

Ai hiểu tình tôi chút ít không
Thơ năm bảy chữ tứ...hai đồng
Ghé vào xem hãy ừ khe khẻ
Rằng kia đà hiểu dạ đà thông!!!

Giời ạ! Giờ dạ ai có thông, lòng người có hiểu...thì làm gì được nhau nữa đây hỡi giời??? Khà khà.

Thân,

Nhị

Kiếp Này Lỡ Lầm

Nghỉ việc hơn tháng nay, sáng làm điểm tâm cho Bà Hùm Quận Sáu, trưa lên tám trên các diễn đàn và đánh giấc ngày, chiều lai rai vài chai bia rồi Ca Ra Ô Kê "Ta Yêu Em Lầm Lỡ", và tối thơ "Kiếp Này Có Yêu Nhau" để ru Bà Nhị ngủ vậy.


Kiếp Này Lỡ Lầm

Kiếp này lỡ có yêu nhau
Thì tôi đây chịu đớn đau với tình

Củi tạ hai buổi rêm mình
Chưa kể ngắt nhéo linh tinh ra vào
Bởi xưa trúc dại mê đào
Nên nay cay đắng biết bao nhiêu là
Bởi xưa đắm áo tím tà
Nên nay sầu khổ riêng ta chữ vần

Kiếp này lỡ ký trao thân
Thì tôi đây gánh gian truân với người


Ông nhị vào đây! Đã bảo không được thơ bêu xấu tui nữa...sao còn dám??? Khà khà.

Thân,

Nhị

Tôi Với Em Ba Sinh Hương Lửa

Nhị tôi vào mượn bốn chữ Ba Sinh Hương Lửa của chị Hồng Điệp mà thơ tặng Bà Nhị bài nữa vậy

Tôi Với Em Ba Sinh Hương Lửa

Tôi với em ba sinh hương lửa
Nửa phần ta hợp nửa phần người
Từ khi độ tuổi đôi mươi
Đến nay mắt biếc, môi tươi không còn

Thôi thì lỡ lên non hái nụ
Tầm xuân hoa phải chủ cành hoa
Đêm đêm tóc chải lược ngà
Thơ ngân mấy khúc cho nhà giấc yên

Ba sinh hương lửa phỉ nguyền
Tôi em hai nửa chung thuyền trăm năm


Ối giời! Bà giận chuyện gì mà đục thuyền thế hả bà nhị??? Tui đâu biết bơi...muốn giết chồng ư??? Khà khà.

Thân,

Nhị

Trăng Và Ta Một Ước Nguyền

Nhị tôi vào mượn câu cuối trong bài Thất Ngôn Tứ Tuyệt của bác Băng Dương mà hoạ một bài bảy chữ tám câu cho vui nghe, có gì không phải mong Bác tha cho nhị này nhé.


Trăng Và Ta Một Ước Nguyền

Đâu dễ trăm năm một ước nguyền
Hữu tình ta với nguyệt hoà duyên
Đêm gieo tơ chiếu vàng con nước
Ngày hứng sương lan trắng mạn thuyền
Đầu sông thả mái chèo ngắm thuý
Cuối bến thòng neo sợi trông quyên
Hữu tình trăng với trời tay chén
Quỳnh cay ta phỉ chí...toại nguyền

Chúc bác Băng Dương luôn vui và ngẫu hứng thêm nhiều tuyệt tác để Ace Vườn Thơ Ngọc Huệ được thưởng thức thi tài vậy.

Thân,


Nhị

Lỡ Chữ! Lỡ Câu

Chẳng có gì mà phải xin lỗi cả chị Tuyết Dương nhé; vào thơ văn trong các diễn đàn, lúc đầu ai biết tuổi tác ai bao giờ???


Lỡ Chữ! Lỡ Câu

Vì thơ lỡ chữ nên lầm
Lỡ câu nên bước sụp hầm vì câu

Xin người đừng giận chi nhau
Đừng ghi khắc dạ sắc màu trắng đen
Tha cho tôi nhé một phen
Nước sông đục...múc lắng phèn nước trong
Nấu ấm trà tỏ nỗi lòng
Mời ai chén khói hương nồng rồi thơ

Lỡ chữ! Nên ngủ nằm mơ
Lỡ câu nên mộng bên bờ sông bay

Đôi khi cũng nên tò mò một chút chị Tuyết Dương ơi! Chứ không thôi là năm lỡ bảy lầm như thơ nhị tôi hôm qua vậy...mới khổ đời; khà khà.

Thân,

Nhị

Xuân Hồng Tơ Trải Áo Người

hơ thì thơ! Nhưng bác Bắc phải đãi nhị tôi chầu rượu chiều nay, chịu không cái đã...đây mới thả vần âm???

Xuân Hồng Tơ Trải Áo Người

Ngoài xuân hồng đã áng
Vàng hoa những nụ mai
Ừ! Xuân hồng kia dáng
Vàng tơ lụa tà ai

Ngang đường đây cho hỏi
Này cô tuổi bao nhiêu!!!
Sao cười chi không nói
Tôi hồn bay phách xiêu

Trời xuân hồng cô dáng
Lụa tà tơ sắc mai
Làm xuân hồng kia áng
Ngừng trôi...vương tóc ai

Thơ có ba đoạn, sáu mươi chữ cứ lập đi lập lại mãi mà Bắc Tui phải tốn bạc cho chầu rượu...mẹ kiếp! Từ nay không nhờ ông thơ nữa; khà khà.

Thân,

Nhị

Xuống Thuyền Ôm Mặt Khóc

Giờ nhị tôi vào "Xuống Thuyền Ôm Mặt Khóc" nghe chị Tuyết Dương và chị Ngọc Huệ.

Xuống Thuyền Ôm Mặt Khóc

Đêm qua khoang thuyền ôm trăng khóc
Sáng nay nhìn bóng nước giật mình
Ôi! Giấc mơ màng kia gió độc
Làm bay áo lụa dứt tư tình

Bên sông xuống thuyền ôm mặt khóc
Giời ơi! Sao nỡ thế hỡi Già
Tay bứt râu hàm tay nắm tóc
Giời ơi! Sao ác thế hỡi Già

Vô thôn...lăn ra thềm nằm khóc


Làm ơn đừng khóc nữa có được không ông nhị!!! Để thiên hạ người ta còn nằm nướng thêm vài khắc nữa, Lão Thiên chưa mọc mà ông rống to tiếng thế này thì...ai chẳng giật mình ông ơi; khà khà.

Thân,

Nhị