Hình này thơ ghẹo Mi được đây Khánh Nga.

Phong Lá Nhà Cô

Hiên cô lá đỏ màu phong lá
Theo gió mùa bay xuống sân tôi
Chiếc gầy va vách tường xanh đá
Hương trời bên ấy lửng lơ trôi

Tôi đem lá ép vào trang giấy
Vẽ ít vần âm nét chữ đen
Tôi đem lá thả dòng qua đấy
Mà tỏ lòng tơ tưởng một phen

Hiên cô lá đỏ màu phong vắng
Chỉ gió mùa lay chút gió lay
Tiếng chiều êm tiếng ngày lẳng lặng
Tôi đứng chờ phong lá chẳng bay

Đêm qua heo may lồng lộng làm lá phong nhà em rụng sạch xuống dòng trôi cả rồi! Còn chiếc nào đâu mà bay với lượn, xạc với xào hả nhị ca!!! Khà khà.

Thân,

Nhị Ca