Uả! Sao không ai vào thơ với nhị tôi nữa cho vui Nhà Phây vậy chị Trường Tôi??? Bớ Hiền Tỷ Trúc Lan...bớ Chị Chủ Vườn Thơ.


Thôi Rồi Họ Bỏ Nhà Phây

Thôi rồi họ bỏ Nhà Phây
Bỏ tôi dưới gió, trời, mây, lá vàng

Tôi ngồi rượu khóc bên đàng
Nhớ chân người guốc mộc vang ngõ ngoài
Nhớ cô con gái tóc dài
Không! Hình như nhớ cô tai bông cà
Ở đây...vần chữ hôm qua
Hôm nay chẳng đến hò ca với mình
Nhớ cô chủ vườn thơ tình
Hai bỏ tôi với trời thinh không màu

Mây gió và lá trước sau
Chúng lùa chúng rụng! Lòng đau khóc oà


Bớ làng! Cả làng người biến đâu hết rồi...sao không ai thèm ra ngồi thơ với nhị tôi nữa vậy hả chị Trường Tôi??? Khà khà.

Thân,

Nhị