Giờ thì thơ tỉnh hồn lại rồi, nhị tôi lần vào đạo câu cuối "Nào phải vì đâu chẳng tại thu" của chị Bảy Đại Kiều mà hoạ thơ nghe, mời chị Bảy đọc cho.


Nào Phải Vì Đâu Chẳng Tại Thu

"Nào phải vì đâu chẳng tại thu"
Hồn thơ ta khóc gió mây mù
Khóc niềm cô lữ! Thân lưu khách
Nào phải vì mưa nắng nhạt thu

Người ở trời đông ta cõi tây
Nghìn đêm thao thức dưới trăng gầy
Nhớ trời thu nhớ đường thu gió
Lùa áo ai thềm vương lá bay

Nào phải vì thu với mùa đâu
Hồn thơ viễn xứ khói sương mầu
Trắng vườn hiên trắng năm canh trắng
Nào phải vì mưa tiếng buồn đâu

Ừ! Chỉ là ta dạ khối sầu

Vậy được chưa chị Bảy!!! Khà khà.

Thân,

Nhị