Giờ nhị tôi vào "Xuống Thuyền Ôm Mặt Khóc" nghe chị Tuyết Dương và chị Ngọc Huệ.

Xuống Thuyền Ôm Mặt Khóc

Đêm qua khoang thuyền ôm trăng khóc
Sáng nay nhìn bóng nước giật mình
Ôi! Giấc mơ màng kia gió độc
Làm bay áo lụa dứt tư tình

Bên sông xuống thuyền ôm mặt khóc
Giời ơi! Sao nỡ thế hỡi Già
Tay bứt râu hàm tay nắm tóc
Giời ơi! Sao ác thế hỡi Già

Vô thôn...lăn ra thềm nằm khóc


Làm ơn đừng khóc nữa có được không ông nhị!!! Để thiên hạ người ta còn nằm nướng thêm vài khắc nữa, Lão Thiên chưa mọc mà ông rống to tiếng thế này thì...ai chẳng giật mình ông ơi; khà khà.

Thân,

Nhị