Nhị tôi vào thơ với Song Dương Nữ Sĩ cho xôm tụ Vườn Thơ Ngọc Huệ nghe, mời.


Khoang Thuyền Ôm Trăng Khóc

Khoang thuyền ôm trăng ngủ
Mộng tà hương áo tiên
Sắc màu luân điệu vũ
Tuyết trắng, Băng thanh thiên

Giật mình! Trăng đáy cốc
Quỳnh vàng tơ óng tơ
Soi cung hằng, thỏ ngọc
Còn thoang thoáng người mơ

Khoang thuyền ôm trăng khóc

Ông mau trả nhị tiên Tuyết và Băng lại cho nhị tôi không!!! Chậm tay là nhị tôi đâm đầu xuống sông tự vẫn, ông mắc phải tội mưu sát à nghe ông Thiên ơi; khà khà.

Thân,

Nhị